BÀI CHO TRƯỜNG CŨ Lê Đình Lộng Chương
Bài họa : Lê Duy Đoàn Hạ Thái,Trần Quốc Phiệt Trần Kiêm Đoàn
BÀI CHO TRƯỜNG CŨ
Lê Đình Lộng Chương
TÌM NHAU
Lâu lắm không trở về trường cũ, Hồn xưa chừng đã lạt phai nhiều, Bao năm phiêu bạt đời du tử, Muộn màng tìm lại chút tình yêu !
Tìm lại dấu xưa ôi biền biệt, Nghe đâu vọng lại tiếng ơ hờ ! Trường xưa người cũ về đâu hết, Chỉ một mình ta giữa tiêu sơ !
Ta đã đi qua bao đường phố, Là bấy nhiêu lần thấy buồn tênh, Hỏi có khi nào nhìn sách vở, Mà thấy đời Thầy trôi lênh đênh ?
Xưa ta ấp ủ bao điều ước, Những lúc trầm tư giữa sân trường, Ước mơ tan rả theo dòng nước, Để lại mình ta đứng vệ đường.
Bạn bè giờ cũng đành xa vắng, Ta ước ao về lại ngày xưa, Đứa nào đưa nấy chừ tóc trắng, Thương nhớ tìm nhau thế cũng vừa,
Nhục vinh, cay đắng qua men rượu, Nốc chén đau buồn lấy làm vui, Trôi nổi bao phen thân cá chậu, Ngẫm lại đời ta luống ngậm ngùi !
Lê Duy Đoàn tốc họa
NỖI NHỚ KHÔNG VƠI
Ta hằng mơ gọi tên trường cũ Hồn thư sinh chưa nhạt phai nhiều Lòng trót vấn vương đời lãng tử Vội rời trường khi chớm mầm yêu!
Bao thương nhớ mang đi biền biệt Tuổi thơ ngây quá đổi hững hờ Tiếc đoạn đường chưa đi đến hết Vẫy tay chào tình thuở ban sơ
Rồi, đau thương lửa tràn qua phố Nơi xa xôi lòng lạnh buồn tênh Ai vẫn còn chong đèn sách vở Mà ta đà phiêu bạt lênh đênh
Tóc bạc phai, tiếc thời mộng ước Dày nhớ nhung khắc dấu tích trường Ôi!... bềnh bồng trôi cùng mây nước Theo bước chân lê khắp nẻo đường!
Hương cà phê gọi hồn xa vắng Khói thuốc mờ gợn bóng hình xưa Còn lan man phượng hồng, áo trắng
Ghép nên thơ, viết mấy
cho vừa… Nỗi đắng cay nồng thêm men rượu Nghiêng hồ trường rót cạn tìm vui Ôn đoạn đời mười năm cá chậu Lòng rưng rưng chất ngất ngậm ngùi!
Hạ Thái, Trần Quốc Phiệt
THƯ GỞI LỘNG CHƯƠNG
Trần Kiêm Đoàn
|