ĂN TẾT MỘT MÌNH

Đầu năm chưa có ai ăn Tết
Uống mấy chung trà trưa đã lên
Không biết nắng nầy qua xứ Huế
Có còn giữ lại chút sương đêm

Mồng Một đi làm sáng thứ Năm
Hoa Kỳ không biết Tết Việt Nam
Giao thừa đốt đại dăm cây pháo
Bánh mứt “weekend” mới mở ăn

Đón Tết bảy mươi mình Bính Tuất
Nhìn quanh: Thất thập cổ lai… đa!
Vào thơ ra thẩn như con nít
Ra cửa: “Thưa ôn” hóa cụ già

Thằng bạn tuổi mình vừa mới mất.
Trước giờ ly biệt cố phân bua:
“Gia tài sự nghiệp không mang được,
Không lại hoàn không mi biết chưa…”

Biết Không là Có: còn tất cả,
Tưởng Có là Không: chỉ bóng ma!
Ước gì như đóa xuân thay lá
Trổ hết cho đời những nụ hoa

Khề khà tự rót mình ly rượu:
Ăn Tết Ất Mùi… ta với ta!
Làm sao đóng cửa thiên thu lại,
Níu chút hương Xuân ấm tuổi già.

Thời gian biến hiện theo tâm ý
Mắt rượu mơ hồ như bóng mây
Muốn níu nghìn trùng trong khoảnh khắc
Tương lai dĩ vãng chớp mắt nầy

Nhắm mắt ngồi im chẳng đợi trông
Chẳng cao chẳng thấp chẳng mênh mông
Muôn phương tan loãng vào hơi thở
Ly rượu bay mùi ly nước trong

Sacramento – Giao Thừa (VN) Tết Ất Mùi 2015
Trần Kiêm Đoàn

Bài viết liên quan