Tặng Trần Ngọc Cư
“Trong lồng ngực này chung thủy trái tim
Người lính trở về, con tàu bến đổ”[i]
Mỗi nụ hôn là một sân ga nhỏ
Có trong nhau mà cứ mãi đi tìm
Trong lồng ngực nầy chung thủy với tình
Thủy thủ ra đi, con tàu rời bến
Như duyên nợ không mời mà chẳng hẹn
Sóng xôn xao lòng biển vẫn đinh ninh
Trong lồng ngực nầy chung thủy với ta
Đi khắp bến cũng có ngày về lại
Đời đã xế như chiều hôm nắng quái
Thì vui đi thơ thẩn la đà
Trong lồng ngực nầy chung thủy với mình
Nên đứng lại bên lề đời xuôi ngược
Ta hiểu mình nên thong dong cất bước
Gió mưa gào mặt đất cứ làm thinh
Trong lồng ngực nầy chung thủy dài lâu
Yêu trong suốt như một thời thơ dại
Như hình ảnh hai người tình xa ngái
Dưới mắt đời mãi mãi đứng hôn nhau.
[i] Thơ Trần Ngọc Cư