Giữa lung linh,
Vật đổi sao dời,
Không lại hoàn không tánh về rỗng lặng.
Thế giới tâm linh huyền nhiệm bên trời
Buổi hóa thân sinh tử luân hồi
Xin tâm cảm tỏ đôi lời tiễn biệt.
Đoàn Tuyền Châu ơi!
Chỉ còn một ngày nữa thôi,
Thân tứ đại trở về cát bụi,
Mà anh linh còn đối bóng bên đời.
Bạn hiền ơi!
Từ Cali đất Mỹ xa xôi
Nghe tin bạn đi rồi!
Mình không khóc
nhưng bỗng buồn như năm xưa chiều biệt xứ.
Sống gởi thác về tấm thân cô lữ
Dẫu biết ra đi là cố lý quay về.
Châu ơi!
Còn phút nầy thôi giữa ta bà ngọt đắng,
Nói một lời thôi để muôn đời thầm lặng:
Bạn hiền xưa đã vắng,
Quỹ thời gian sông cạn đá mòn.
Ba năm mất tiếp ba Thằng bạn,
Nối khố: “mày, tao” được mấy “thằng” ?!
Ôi! QUYẾT, LINH, CHÂU đời đã mãn…
Tuổi vàng phai tụ tán giữa phù vân.
Nhớ linh xưa
Tuổi hoa niên,
Sư Lỗ Đông, xứ Truồi non xanh nước biếc,
Những đứa bé quê từ làng lên Huế học,
Dòng họ chờ mong chữ nghĩa công thành.
Nhưng quê hương khói lửa chiến tranh.
Biển xanh, đồng xanh, mái tóc xanh…
Nhưng xung quanh,
Ngập tràn khăn tang trắng.
Chữ nghĩa thầy cô trĩu nặng
sân trường mắt lệ rưng rưng.
Hỡi quê hương,
Hãy khóc đi,
Cho một thời yêu dấu
Lên núi xuống đường
Tuổi trẻ về đâu
Những tâm hồn thương Mẹ tìm nhau
Bởi yêu tiếng hò ca dao
Như Cáo Bình Ngô lồng lộng
Yêu câu mái nhì mái đẩy gợi hồn dân tộc
Nhớ Nam Quốc Sơn Hà Lý Thường Kiệt oai linh
Con trai Huế
Có một giấc mơ:
Nhân bản, tự do, khai phóng.
Bởi dân Huế là hoa sen trong bể cạn,
Nên mơ về sóng cả trùng dương.
Lòng yêu nước đượm men nồng lãng mạn,
Dấn thân mình không tính toán bán buôn.
Thương bạn hữu kẻ còn người mất,
Sống trọn tình mà chết cũng khinh an.
Châu Nhẫn Linh Hoà Đức Quyết Ngẫu Thăng…
Đám bạn hữu chung thuyền chung hội,
Còn ở Huế, đi vào Nam
ra nước ngoài, sang bên kia thế giới
Vẫn thường gặp nhau trên sóng nghĩa giao tình
Giữa đêm dài mơ tới một bình minh.
Đoàn Tuyển Châu:
Như cây sậy tư duy.
Làm thơ CHUYỂN MÌNH vang vang hào khí.
Như cây gỗ gió đơn độc giữa rừng
lặng lẽ thấm kỳ hương
giữa bằng hữu thân thương.
Bên vợ hiền cháu con yêu dấu,
Đem tâm linh suy niệm,
Quẻ Càn Khôn hào hiển lộng chân trời.
Đoàn Tuyền Châu ơi!
Ba năm trước bạn nói về Tu Bụi,
như ngày xưa bạn viết Chuyển Mình.
Sáu mươi năm tình bạn thuở đời xanh,
Nay tóc trắng bạn ra người thiên cổ.
Châu ở Huế, Nhẫn ở Sài Gòn, Đoàn ở Mỹ
ba đứa một thời đã ví như Lưu, Quan, Trương.
Nay bạn ra đi rồi lấy nhớ làm thương,
nhớ mây trắng nhẹ trên đường dẫn bước,
thương an nhiên tự tại về Tây Phương.
Rất vi diệu chốn không còn tham luyến,
Cõi vĩnh hằng nơi rỗng lặng hư không.
Về đi thôi,
Đừng ngăn ngại
Chẳng chờ trông.
Thênh thang bước theo hào quang tiếp dẫn,
Một niệm Như Lai tới cõi Di Đà.
Châu ơi!
Bạn hiền
Thế giới người thân
Đồng tiễn biệt!
Sacramento, California17-5-2017
Trần Kiêm Đoàn