Lại cay đắng cuộc vui buồn bất chợt
Dẫu rằng say… say khướt, vẫn chưa say
Vui muốn khóc chuyện người thua kẻ được
Uống như đêm say ngủ giữa ban ngày
Trong chếch choáng đời bềnh bồng phiêu hốt
Cười thật buồn và khóc cũng rất vui
Mà vẫn thật với men nồng thiêu đốt
Khúc trường canh là tiếng thật không lời
Nửa chén cạn bỗng thấy mình… vô ngại!
Ờ! Không ta. Ai uống để ai say?
Mà ta đó: Một gã người xa lạ!
Từ tỉnh hồn, say khướt, ta là ai?
Dăm cốc rượu ngu ngơ thôi cũng đủ
Rượu thấm buồn, buồn thấm rượu ai hay
Triệu mảnh vụn giữa muôn đời dồn tụ
Không li ti sao có Thái Sơn này.
Trần Kiêm Đoàn
Đêm Napa, Thu 2007
oo0oo
Being Drunk Again
Bitterness and joy suddenly befall
Being drunk….deadly drunk, still not yet drunk ( enough)
Tearful joy for one’s loss, one’s gain
Drink all night and sleep it off all day long
Life is full of ecstasies when being drunk
Drown sorrow in laughter, show joy in tears
In fact, use the drink to burn it all
But all in all, it the wordless truth
Half cup has gone, there is… no harm
Uh! Without me. Who drink to be drunk?
But it is I: A stranger in fact
The soul returns, intoxicated, who am I?
Just a few cups of wine should be enough
Who knows, wine brings sorrow, sadness follows wine
Million shattered pieces that life is made of
Without those tiny particals, there is no Tianshan Mountain
Boston, Nov.. 2007