CON TRAI HUẾ YÊU NƯỚC LÃNG MẠN ?

Sáng nay, nhận được một bài thơ lục bát nhan đề là ”Trong Mơ” của tác giả Lý Tống do anh Lê Xuân Nhuận vừa gửi.

Tôi hơi ngạc nhiên vì anh Lê Xuân Nhuận là anh ruột của Lý Tống, một cựu phi công VNCH vừa mới qua đời tại Nam California đã gởi một bài thơ ngan ngát giấc mơ và nỗi nhớ tình yêu thay cho “áo bào thay chiếu anh về đất”!

Phi công Lý Tống nổi tiếng trong cộng đồng người Việt hải ngoại vì những hành động táo bạo, can đảm đến mức liều lĩnh của anh để bày tỏ thái độ chính trị của mình. Thế nhưng Lý Tống cũng ẩn chứa trong tâm hồn một nguồn thơ mượt mà và lãng mạn thế nầy sao!

Dẫu đứng trên cương vị nào — ngưỡng mộ, ca tụng, ủng hộ hay bất đồng, chống báng, đả kích anh — thì người ta vẫn không thể phủ nhận sự liều lĩnh ngoài sức dự tưởng của mọi người qua những phi vụ lái máy bay vào vùng đất địch của anh; bất chấp sống chết, mất còn, tai ương kinh hoàng chờ đợi trước mắt mà chưa thấy một người thứ hai nào làm.

Khi nhận được bài thơ TRONG MƠ của Lý Tống do chính anh ruột Lê Xuân Nhuận gởi, điều tôi nghĩ ngay đến là cái “BẢN CHẤT YÊU NƯỚC LÃNG MẠN CỦA NGƯỜI CON TRAI HUẾ”. Đó là ngọn trào yêu nước cuồn cuộn trong tâm hồn như làm thơ. Người ta thường đem những yếu tố phong thổ ra để lý giải ngọn nguồn của tinh thần “yêu nước như làm thơ” đó. Đại khái rằng: “Huế nhỏ như cái bể cạn mà chứa những tâm hồn bão nổi sông hồ”… Nhưng vấn đề tâm sinh lý phát khởi từ suối nguồn truyền thống văn hoá không đơn giản chỉ là yếu tố phong thủy mà cả một tập đại thành của đất nước và con người.

Phân tích và chữ nghĩa dài dòng sẽ làm “nguội cơm canh” nên mời bạn đọc ngay bài thơ:

TRONG MƠ

Ngoài song ta đứng ngẩn ngơ

Bên song em vẫn thờ ơ lạnh lùng

Tiếc gì một nụ môi hồng

Một tia mắt ấm mà không trao mời?

Để ta lạc lõng giữa trời

Nắng vàng từng giọt rã rời pha phôi.

Bên này ta vẫn đơn côi

Ngẫm buồn thân phận nổi trôi tháng ngày

Đêm về uống rượu thật say

Ngỡ như em mở vòng tay đợi chờ.

Thì thôi em cứ thờ ơ

Còn ta, ta sống trong mơ một mình!

LÝ TỐNG

~~oOo~~

SOLITARY DREAMS

Outside here I was standing, an astounded fool;

Behind the window-frame you remained cool.

Why to spare just a smile on your lips, rosy, tender?

Why to save even an warm regard, not to render?

So that I myself felt lost in the inapposite place

With each yellow sunbeam in a withering space.

On this side I have still been always alone

Reflecting upon my plight, a plankton grown.

Every night I rely on wine to booze – gee! –

To imagine your opening arms intended for me.

Well, do continue to be chilly in the extreme!

As for me, I live my life in each solitary dream!

Translation by THANH-THANH

***

Và, mời bạn đọc đôi dòng của Xuân Hoàng về “Tinh thần yêu nước lãng mạn của người con trai Huế”:

… Khác với con trai, thanh niên, đàn ông của các xứ miền Trung như Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Trị, Quảng Nam… người con trai Huế thể hiện tinh thần yêu nước cũng ướt át và lãng mạn như làm thơ. Họ yêu nước từ tình yêu một dòng sông, một dãy núi, một điệu hò và những gì mềm mại nhất trên một vùng đất Huế nhỏ bé nhưng lại mênh mông ước vọng sông hồ.

Họ theo phong trào Cần Vương, Kháng Chiến; họ gia nhập các phong chào chính trị, các cao trào đấu tranh với một mục đích cao quý là mang đến tự do cho con người và giải phóng đất nước theo tiếng gọi trầm thống và hào hùng đầy hào quang của thời cuộc. Trái tim của những người yêu nước lãng mạn thường không chịu phối hợp lạnh lùng với tính chất khô khan mà chặt chẽ của lý trí nên họ có khuynh hướng dấn thân vào những hoạt động đấu tranh mà không hề suy tính thiệt hơn. Họ bất chấp thử thách gian nguy và bất cần vật chất đãi ngộ nên rất dễ bị những thế lực chính trị xảo quyệt lợi dụng… ( hết trích)

Tôi cũng là con trai Huế một thời và cảm nhận như ông hay bà Xuân Hoàng nầy nói cũng đúng đó chớ!

Riêng các bạn khác – kể cả trong và ngoài Huế – nghĩ sao

TK Đoàn

Baton Rouge, 11-3-2019.

Bài viết liên quan