Nhắc chi nghiệp chướng trong tiền kiếp
Mà phá tan tành cuộc vị lai
Chỉ có buồn vui cùng hiện tại
Tang thương hạnh phúc biển dâu nầy
Uống rượu một mình trên đỉnh núi
Đấm mây cãi gió giữa cơn say
Khề khà rót chén nhân gian lại
Trong đáy ly nầy ta với ai
Ta cười đá núi trơ mắt ếch
Rừng dậy hùa theo cạn chén đầy
Khi say nếm trải như tri ngộ
Khi tỉnh làm sao nói được say
Mây phủ hoàng đài trong lạnh giá
Hồn không ước hẹn một ban mai
Nửa tia nắng quái buồn hoang dại
Cũng đủ bình minh tương bóng say
Rỗng lặng mười phương em biết không
Nghĩ bàn diệu lý biệt mù tăm
Biết say ném cạn ly tường vỡ
Vách cũ hồ khô quán 9 năm
Trần Kiêm Đoàn
Đồi Natoma, 20-11-2007
0000
Way to intoxication of Enlightment
Why bother to recall the Karma of the past
That might ruin the future plans
Let us take life as is, happy or sad momentarily
Sorrow and joy constantly change
as the mulberry field could be part of ocean
Drinking alone on the mountain top
Beat the cloud, argue with the wind while being drunk
Tipsily pour more wine for the world
Look into the cup, whom do I find
I laugh heartily while mountain boulders silly stare back
The forest noise lures me to empty the full cup
When drunk, it was as if one knew enlightment
When sobered who would admit being drunk
On the cloud, freezing cold one wanders
No promise for the soul of an early morning
A tiny strange light shines through the empty sorrow
Would be enough for two shadows getting drunk together
Do you know the total emptiness from all directions
In darkness, there is no more logic nor reason
Acknowleging intoxication,
one smashes the empty glass on the wall
Emty jug facing old partition, meditate for nine years
HSM, Boston Nov. 2007