Tặng Cao Điền , Đoàn, Thọ, Lâm
Nghe mộng người vẫn xanh lòng đại hải
Tủi phận bèo quanh quẩn một khúc sông
Vẫn mỗi ngày giòng triều lên hai bận
Ngó mây trời sao lắm nỗi phân vân
Ta đứng lại mà người đi muôn thuở
Nên ngu ngơ đàn lạc điệu giữa đời
Nghe “cô độc như một lòai chim cú “
Rúc màn sương cho dậy ánh trăng chơi
Hoàng Ngọc Đức
Thanh Đa Xứ 29-4-2006