Cảm tác theo bài hát “The Mountain Reawakening” và thơ Rumi.[1]
Ngủ yên hai vạn năm, Mount Lassen phun lửa trở lại năm 1914.
Rừng đại ngàn là rừng của nguyên sơ
Một chút văn minh cũng làm rừng bé lại
Điệu trầm hùng không đến từ loa máy
Mà thông rào đất chuyển ở trên cao
Nước khe núi trong như tình mới lớn
Mảnh rêu xanh không ẩn được đáy hồ
Em một thuở mắt trong ngần thế đó
Hôm nay về dòng cũ đã quanh co
Đường dốc núi những thông già lọc nắng
Gót chân trần da mỏng sướt đau không
Nếu khóc được thay một lời nói nhỏ
Thà rưng rưng im lặng thở hương rừng
Xưa tiều phu qưên mất búa trên đồi
Rơi đâu đó trong rừng già khe núi
Ông khuyên bảo ai chân trần chớ tới
Sợ người quên ông hóa đá canh đời
Núi lại trở mình sau hai vạn năm nằm ngủ
Lửa hồng hoang phun rợn nửa trời xanh
Tượng ngư ông cứ tưởng mình miên viễn
Có ngờ đâu một thoáng chảy tan tành
Núi lại trở mình nằm im dưới tuyết
Khi an bài là đáy huyệt của tình yêu
Mây yêu núi, người yêu người cũng hết
Đến mà đi như nắng quái ban chiều.
Trần Kiêm Đoàn
Labor Day Camping: 9 – 2009
Đêm lạnh không ngủ được dưới chân núi Mt. Lassen
When someone mentions the gracefulness
of the nightsky, climb up on the roof
and dance and say,
Like this.
If anyone wants to know what “spirit” is,
or what “God’s fragrance” means,
lean your head toward him or her.
Keep your face there close.
Like this.
When someone quotes the old poetic image
about clouds gradually uncovering the moon,
slowly loosen knot by knot the strings
of your robe..
Like this.
[1] Thơ Rumi…