Nhạc và lời HOÀNG NGỌC ĐỨC
Trình bày THU VÀNG
Suối đã khô đã cạn từ trên nguồn
Còn đâu cho em đứng soi giữa bình minh
Bằng hồn trinh nguyên khẽ run như bóng hình
ngày nao đã về trên giòng thác mơ lặng lẽ
Suối đã im tiếng đàn gửi cho đời
Còn đâu cho chim hát ca giữa cuộc vui
Còn đâu cho trăng với sao về giữa trời
Này em có buồn xin bằng trái tim bao dung
DK :
Vẫn mong chờ một cơn mưa xuống lòng khô héo
Khơi lại nguồn hoang sơ xưa sau rừng thu úa
Xin ngỏ lời tri ân
Dẫu lòng còn phân vân giữa đường chiều
Nhưng suối đã khô đã cạn ,
Thì xin nhớ này em
Suối đến nay là rừng
Suối đã quen phiền muôn
Trong trăm năm ưu sầu đợi giờ hóa thân