Chùm thơ Caribbean

Chùm thơ Caribbean

BÊN HỒ DULUTH
Tặng Anh Chị Du và các Cháu để nhớ hồ Duluth
Và những ngày vui cùng đi Cruise ở Caribbean

Nước không mất mà khi đầy khi cạn
Sóng bạc đầu vì mây trắng vương mang
Hồ cũng biết buồn vui khi đục khi trong
Nắng sẽ hết vì mặt trời đang lặn

Người xa khuất nói chi lời ước hẹn
Sông nơi đâu cũng có một vầng trăng
Ta đến thăm Hoàng vắng bóng ba năm
Còn nhang khói đọng bên hồ Duluth

Sao không là Hoàn Kiếm Tịnh Tâm Trúc Bạch
Những hồ gươm soi bóng thuở khuynh thành
Tuổi ân tình ngan ngát mộng ngày xanh
Mà em đó nhạt nhòa soi bóng nước

Nếu ta về đây đôi ba trăm năm trước
Thuở hồ khô vì nội chiến Bắc Nam
Biết đâu ta hóa thân là cô gái da đen
Em da trắng hẹn Cuốn Theo Chiều Gió

Vẫn đợi đó lẫn trong hồn cây cỏ
Nắng rất mới vàng hươm rừng cổ mộ
Đêm trần gian huyền nhiệm biết về đâu
Em từ bi nên hẹn lại kiếp sau

Atlanta, Georgia: Ngày Hội Huế 24-8-2013
Trần Kiêm Đoàn

~~oOo~~

Trên bong tàu lẩn thẩn

tặng Lê Hiếu Đằng, Tiêu Dao Bảo Cự
và các bạn già một thời với Huế

Đạo
Lái xe phổ độ đại thừa
Đưa tâm điên đảo qua bờ khinh an
Giữa đường bạc nát vàng tan
Buông tay lái lệch chàng ràng bóng ma

Đời
Bên thắng cuộc nín khe cười nhăn nhở
Bên thua cuộc gióng trống mở cờ
Cứ ngỡ là ngây thơ
Không ngờ là hóa cáo

Đảng
Hòa nhi bất đồng, tòng nhi bất đảng
Đinh ninh lời sư dặn
Qua cầu quên mất
Nên đồng đảng bất hòa

Đục
Chỉ có tấm lòng trong
Muốn dâng cho cuộc đời và đất nước
Nhưng định kiến phân ranh biến trong thành đục
Nước dơ không uống được nên nhịn khát bên hồ

Đánh
Đi một nước tính trước mười nước
Giữa đường chín nước bị trùng vây
Rỗng lặng trong ngần tâm dễ thấy
Cờ cao tâm động cũng buông tay

Độc
Rồng thiêng trong huyền thoại
Rắn độc ngủ ban ngày
Kiến ruồi đâu cũng có
Hát dạo mấy người hay

Đau
Dương thịnh âm suy thì ốm
Âm thịnh dương suy thì đau
Nếu không đau thì phải ốm
Thà ốm còn hơn đau

Đủ
Biết đủ an tâm đủ
Biết dơ đừng bá vơ
Thiên đàng hay địa ngục
Khi mơ vẫn là mơ

Fort Lauderdale, trên bong tàu Allure of the Seas 25-8-13
Trần Kiêm Đoàn

~~oOo~~

BÌNH MINH TRÊN HAITI

Biển đen như da người
Đợi bình minh chưa lên
Chắc gì mây đã vén
Cho nắng mọc chân trời

Trên quần đảo Caribbean châu Mỹ La Tinh
Biển trời và cây lá đều xanh mầu nhiệt đới
Có những cơn mưa ào ào kéo tới
Một thoáng đám mây trời bay qua

Trời trong xanh trở lại nắng chan hòa
Nghìn năm vẫn nhạt nhòa vang biển động
Con người và thiên nhiên hòa quyện
Thái hòa đất nước mênh mông

Những trăm năm trôi qua êm đềm
Bỗng quân Tây Ban Nha kéo đến
Điêu tàn thảm khốc triền miên
Hải đảo thần tiên biến thành địa ngục

Văn hóa tan hoang tiếng nói không còn
Quân xâm lăng có phép lạ dời non
Biến đất nước thành đồn điền
Biến ngưòi dân thành nô lệ

Khi đất cằn dân mạt xác trả cho người
Phép biến hóa của quân viễn chinh dẫu còn hay mất
Trời biển vẫn xanh nắng mưa đâu mất
Dân hải đảo vẫn nghèo và da dẻ vẫn đen thui

Labadee, Haiti 26-8-2013
Trần Kiêm Đoàn

~~oOo~~

BÀI CA JAMAICA

Có vùng đất nghèo mà tôi đã đi qua
Là hải đảo Jamaica
Nơi cảnh giàu nghèo phân ranh thiên đường địa ngục
Ở đâu cũng có những ban tứ ca
Đàn trống thô sơ và điệu hát dập dồn
Nhưng ca từ toàn tiếng Mỹ

Hỏi ra mới biết
Người Anh từng cai trị nơi đây từ mấy thế kỷ trước
Biến hải đảo Jamaica thành nơi bán buôn nô lệ
Và trưng dụng hết đất đai trồng mía làm đường
Khi thương vụ không còn
Chi còn đất nghèo dân khổ
Quân Anh rời đất khó
Ngoảnh mặt về Luân Đôn

~~oOo~~

BÉ VÀ LỚN

Tháng 8 năm 1982.
Vượt biên từ làng Hải Nhuận,
Băng đồng chỉ sá tới Hồng Kông.
Biển sóng cấp 5 gió mùa Đông Bắc,
Mười cửa tử sinh xin sống được một phần.

Hai chục trẻ già trên một chiếc ghe nan,
Đan bằng tre trét dầu rái ghe Bãi Ngang..
Nhỏ như cái lá tre khô trên đại dương ớn lạnh,
Mong manh quá giữa đất trời cô quạnh,
Mặc bèo trôi như số phận con người.

Chiếc ghe nhỏ mà chở đầy hy vọng lớn
Của vườn lòng hăm hở hướng tương lai…
Mỗi trái tim ngút mắt những chân trời,
Niềm tin mới sáng ngời trên xứ lạ.
Giấc mộng lớn mà ghe đời bé quá!


Tháng 8 năm 2013.
Ba mươi mốt năm qua:
Tuổi trẻ khôn qua, tuổi già lú lại,
Gian truân rơi rớt mộng xanh trời.
Còn gì đâu được thua thành bạí,
Xếp hành trang dừng lại ở bên đồi,
Mặt trời chiều đang lặn ở trong tôi.

Đi trên chiếc du thuyền lớn nhất thế giới,
“Allure of the Seas” – long lanh bốn biển,
Cùng với năm nghìn du khách nôn nao ngóng đợi:
Lắm trò vui rần rật ngữa nghiêng cười,
Những bữa ăn thỏa thích gọi mời,
Mà mong ước nhỏ hơn đầu sợi tóc.
Hệ lụy nhân sinh có khi cười là khóc,
Đêm xuống ngày lên chật hẹp giữa bong tàu,
Buổi chiều cuộc đời xuống thấp về đâu..

Có người nhịp tay trên thành tàu Royal of Caribbean,
Nhớ những ngày vượt biên,
Nhìn tóc bạc bay bay hát đùa với gió:
Ghe nan chở mộng sông hồ,
Du thuyền đã cạn giấc mơ hồ trường.

Trên tàu Allure of the Seas, 29-8-2013

Trần Kiêm Đoàn

Bài viết liên quan