XUÂN TỰ TẠI

                          

 

Nhắc chi chuyện cũ buồn rứa hè,

Buông bỏ bớt đi thôi.

Kiếp trước buông dao chưa thành Phật,

Thiền giữa đường xe chạy nổi trôi.

 

Uống rượu mà không say,

Nước chè say mới ngại.

Còn mắc nợ nghiệp tiền thân chưa giải,

Có nghìn trùng mà lại trắng tay.

 

Nhìn tới nhìn lui,

Chẳng biết tìm ai.

Trong tâm tưởng những hẹn hò lấp ló,

Chẳng còn ai đứng đợi ở bên ngoài.

 

Lấy chi mà hóa giải,

Nỗi buồn và niềm vui.

Có đâu đó một chân trời tự tại,

Đóng lại ta một giấc ngủ vùi.

 

Thức dậy một ngày chưa tới,

Chúc mừng Năm Mới.

Ta chúc ta như lần đầu mới gặp,

Mình với mình một cõi rong chơi.

                                   

Trần Kiêm Đoàn.

Bài viết liên quan